Người hâm mộ thỉnh thoảng lại nghe nhắc về những cầu thủ libero huyền thoại. Vậy libero là gì, tại sao hiện giờ ít cầu thủ sắm vai trò libero?
Vị trí libero trong bóng đá xuất hiện từ những năm 1930, lần đầu tiên được ghi nhận trong sơ đồ chiến thuật 1-3-3-3 (Verrou) do HLV người Áo Karl Rappan phát triển. Thuật ngữ “libero“, có nghĩa là “tự do” trong tiếng Italia, dùng để chỉ một hậu vệ thi đấu tự do, đứng sau hàng phòng ngự nhưng phía trên thủ môn, với nhiệm vụ chính là bọc lót và chỉ huy hàng thủ.
Libero trở nên phổ biến vào thập niên 1960–1970 trong hệ thống chiến thuật Catenaccio của bóng đá Ý, đặc biệt dưới sự dẫn dắt của HLV Helenio Herrera tại Inter Milan. Trong thời kỳ hoàng kim, libero không chỉ là một chốt chặn phòng ngự mà còn đóng vai trò khởi phát tấn công, nhờ khả năng chuyền bóng chuẩn xác, kỹ năng đi bóng và tầm nhìn chiến thuật sắc bén. Franz Beckenbauer được xem là hình mẫu huyền thoại của vị trí này, với lối chơi công thủ toàn diện, thường xuyên dâng cao như một tiền vệ kiến thiết từ tuyến dưới.

Tuy nhiên, kể từ thập niên 1990, vai trò libero dần mai một do sự thay đổi trong luật việt vị và sự phát triển của các chiến thuật hiện đại như pressing tầm cao hay bẫy việt vị, khiến vị trí này không còn phù hợp. Dẫu vậy, một số cầu thủ hiện đại như Sergio Busquets hay Rafael Márquez vẫn được đánh giá là phần nào tái hiện phong cách libero, nhờ khả năng điều phối lối chơi từ hàng phòng ngự.
Tính ưu việt của sơ đồ dùng libero
Sử dụng chiến thuật với vị trí libero trong bóng đá mang lại nhiều lợi ích, đặc biệt trong các hệ thống phòng ngự như Catenaccio hoặc các sơ đồ có hậu vệ quét. Dưới đây là những lợi ích chính:
1. Tăng cường khả năng phòng ngự:
- Libero hoạt động như một “hậu vệ quét“, bọc lót cho các trung vệ khác, kịp thời ngăn chặn các pha xâm nhập của đối phương khi hàng phòng ngự bị xuyên thủng.
- Giảm áp lực cho các hậu vệ khác, giúp họ tự tin dâng cao hoặc kèm người mà không lo khoảng trống phía sau.
2. Khởi phát tấn công từ tuyến dưới:
- Libero thường có kỹ năng chuyền bóng và tầm nhìn chiến thuật tốt, cho phép phát động tấn công bằng các đường chuyền dài chính xác hoặc tự mình dâng cao mang bóng lên.
- Tạo sự bất ngờ khi chuyển trạng thái từ phòng ngự sang tấn công nhanh, đặc biệt khi đối phương không kịp áp sát libero.
3. Tính linh hoạt trong chiến thuật:
- Libero có thể chuyển đổi vai trò linh hoạt giữa hậu vệ và tiền vệ, giúp đội bóng duy trì thế trận kiểm soát hoặc chuyển sang lối chơi phản công khi cần.
- Trong các tình huống kiểm soát bóng, libero có thể dâng cao như một tiền vệ phòng ngự, tạo ưu thế số ở khu vực giữa sân.

4. Tăng cường khả năng chỉ huy và tổ chức:
- Với vị trí đứng thấp, libero có cái nhìn tổng quan về trận đấu, giúp chỉ huy hàng phòng ngự, điều chỉnh vị trí đồng đội và tổ chức đội hình hiệu quả.
- Vai trò này thường được giao cho những cầu thủ có kinh nghiệm và khả năng đọc trận đấu xuất sắc, như Franz Beckenbauer hay Franco Baresi.
5. Ứng phó tốt với các tình huống nguy hiểm:
- Libero đóng vai trò như một “lá chắn” cuối cùng trước thủ môn, giúp đối phó với các tình huống bóng dài, bóng bổng hoặc các pha phối hợp nhỏ của đối phương.
- Khả năng phán đoán và cắt bóng của libero giúp giảm thiểu nguy cơ bị thủng lưới.
Những hạn chế khi dùng libero
Dù vị trí libero trong bóng đá mang lại nhiều lợi ích, như đã đề cập, nó cũng tồn tại những hạn chế đáng kể, đặc biệt trong bối cảnh bóng đá hiện đại.
1. Dễ bị khai thác bởi lối chơi pressing tầm cao:
- Vấn đề: Trong bóng đá hiện đại, các đội bóng như Liverpool, Manchester City, hay Bayern Munich thường áp dụng lối chơi gegenpressing hoặc pressing tầm cao để gây áp lực ngay từ tuyến trên. Libero, với vai trò nhận bóng từ thủ môn hoặc các hậu vệ để phát động tấn công, dễ trở thành mục tiêu bị áp sát nhanh chóng.
- Hậu quả: Nếu libero không có kỹ năng thoát pressing tốt hoặc đồng đội không hỗ trợ kịp thời, họ có thể mất bóng ở khu vực nguy hiểm gần khung thành, dẫn đến cơ hội ghi bàn cho đối phương.
- Ví dụ: Một libero như Franco Baresi trong thời kỳ đỉnh cao có thể vượt qua áp lực nhờ kỹ thuật và tầm nhìn, nhưng trong bóng đá hiện đại, tốc độ và cường độ pressing đòi hỏi phản ứng nhanh hơn nhiều.
2. Yêu cầu kỹ năng toàn diện và hiếm có:
- Vấn đề: Libero không chỉ cần khả năng phòng ngự chắc chắn mà còn phải giỏi chuyền bóng, đi bóng, đọc trận đấu, và đôi khi dâng cao như một tiền vệ. Rất ít cầu thủ có thể đáp ứng đầy đủ các yêu cầu này.
- Hậu quả: Nếu cầu thủ đảm nhận vai trò libero thiếu một trong các kỹ năng trên (ví dụ: chuyền bóng kém hoặc phán đoán chậm), hiệu quả của vị trí sẽ giảm đáng kể, thậm chí gây rối loạn đội hình.
- Ví dụ: Trong lịch sử, chỉ những huyền thoại như Franz Beckenbauer, Gaetano Scirea, hay Lothar Matthaus mới thực sự phát huy tối đa vai trò libero. Các cầu thủ kém toàn diện hơn thường không thể đảm nhận tốt vị trí này.
3. Không phù hợp với chiến thuật bẫy việt vị:
- Vấn đề: Bẫy việt vị là một chiến thuật phổ biến trong bóng đá hiện đại, đặc biệt với các đội sử dụng hàng phòng ngự dâng cao. Libero, do đứng thấp hơn hàng hậu vệ để bọc lót, có thể làm gián đoạn sự đồng bộ của hàng thủ, khiến bẫy việt vị không hiệu quả.
- Hậu quả: Đối phương có thể tận dụng khoảng cách giữa libero và hàng hậu vệ để thực hiện các pha phối hợp nhanh hoặc chọc khe, khiến đội bóng dễ bị thủng lưới.
- Ví dụ: Trong các hệ thống như Catenaccio truyền thống, libero hoạt động tốt vì hàng thủ chơi thấp. Nhưng trong sơ đồ 4-3-3 hoặc 4-2-3-1 hiện đại, yêu cầu hàng thủ dâng cao khiến libero trở nên lạc hậu.
4. Phụ thuộc quá nhiều vào một cá nhân:
- Vấn đề: Libero thường là “bộ não” của hàng phòng ngự, chịu trách nhiệm chỉ huy và tổ chức. Điều này khiến đội bóng phụ thuộc lớn vào phong độ và thể lực của cầu thủ đảm nhận vai trò này.
- Hậu quả: Nếu libero bị phong tỏa, chấn thương, hoặc sa sút phong độ, toàn bộ hệ thống phòng ngự có thể sụp đổ. Ngoài ra, việc thay thế một libero chất lượng cao là rất khó khăn do yêu cầu kỹ năng đặc thù.
- Ví dụ: Khi Franco Baresi nghỉ thi đấu hoặc không đạt phong độ tốt, hàng thủ AC Milan thường gặp khó khăn trong việc duy trì sự chắc chắn.

5. Giảm tính đồng bộ trong lối chơi hiện đại:
- Vấn đề: Bóng đá hiện đại ưu tiên lối chơi tập thể, với sự phối hợp nhịp nhàng giữa các tuyến. Vị trí libero, với tính chất “tự do” và thường hoạt động độc lập, có thể phá vỡ sự đồng bộ này, đặc biệt trong các đội bóng sử dụng lối chơi kiểm soát bóng như tiki-taka hoặc Total Football.
- Hậu quả: Libero có thể tạo ra khoảng cách quá lớn giữa các tuyến, khiến đội bóng khó duy trì cấu trúc đội hình khi bị tấn công hoặc khi cần triển khai bóng nhanh.
- Ví dụ: Trong sơ đồ của Pep Guardiola, các trung vệ như John Stones hay Aymeric Laporte được yêu cầu chơi đồng bộ với tiền vệ, thay vì hoạt động độc lập như một libero truyền thống.
6. Không hiệu quả trong các trận đấu tốc độ cao:
- Vấn đề: Bóng đá hiện đại có nhịp độ rất nhanh, với các cầu thủ tấn công sở hữu tốc độ và kỹ thuật vượt trội. Libero, thường là cầu thủ lớn tuổi với kinh nghiệm, có thể gặp khó khăn khi đối mặt với các tình huống tăng tốc hoặc 1v1.
- Hậu quả: Nếu libero không đủ nhanh hoặc bị vượt qua, đội bóng sẽ không còn lớp bảo vệ cuối cùng trước thủ môn, dẫn đến nguy cơ thủng lưới cao.
- Ví dụ: Một cầu thủ như David Luiz, dù có phong cách giống libero, thường bị chỉ trích vì những sai lầm khi đối mặt với các tiền đạo nhanh như Kylian Mbappe hay Marcus Rashford.
7. Xu hướng chiến thuật hiện đại khiến libero trở nên lỗi thời:
- Vấn đề: Các sơ đồ chiến thuật hiện đại như 4-3-3, 4-2-3-1, hoặc 3-4-3 ưu tiên sự cân bằng giữa công và thủ, với các trung vệ chơi đơn giản hơn và tiền vệ phòng ngự đảm nhận vai trò tổ chức. Vai trò libero, với tính chất đặc thù, không còn phù hợp với xu hướng này.
- Hậu quả: Các đội bóng hiện nay hiếm khi sử dụng libero truyền thống, thay vào đó là các trung vệ biết chơi bóng (ball-playing defenders) như Virgil van Dijk, Kalidou Koulibaly, hoặc Thiago Silva, kết hợp phòng ngự và phát động tấn công mà không cần vai trò riêng biệt.
- Ví dụ: Ngay cả trong hệ thống phòng ngự của Italia, nơi libero từng thống trị, các HLV hiện đại như Roberto Mancini đã chuyển sang sử dụng các trung vệ linh hoạt hơn thay vì một libero cố định
Nguồn: Bongdalu