Những hình ảnh về “Hoàng đế” Adriano sống chật vật trong khu ổ chuột Vila Cruzeiro ở Rio de Janeiro, đã khơi dậy niềm xót xa trong lòng người hâm mộ.
Tài năng nở rộ từ sớm
Từ cậu bé nghèo khó nơi bạo loạn đến một tài năng khuynh đảo sân cỏ, cả ngoài đời lẫn trong thế giới ảo của trò chơi điện tử PES 6, nhưng rồi lại chìm vào quên lãng bởi những bi kịch cá nhân.
Vila Cruzeiro, khu ổ chuột khắc nghiệt ở Brazil, nơi bạo lực và tệ nạn là một phần cuộc sống, đã tôi luyện nên ý chí và khát vọng đổi đời mạnh mẽ trong cậu bé Adriano. Anh ôm ấp giấc mơ thoát khỏi cảnh nghèo đói bằng trái bóng tròn. Tuổi thơ của Adriano gắn liền với những con phố bụi bặm và niềm đam mê cháy bỏng với trái bóng.
Tài năng của Adriano nở rộ từ rất sớm. Gia nhập lò đào tạo trẻ Flamengo năm 16 tuổi, chỉ một năm sau, anh đã có màn ra mắt đội một, nhanh chóng chinh phục trái tim người hâm mộ bằng những bàn thắng đẹp mắt. Năm 2001, Inter Milan không ngần ngại chi ra một khoản tiền lớn để đưa chàng trai trẻ tuổi đến với bóng đá châu Âu. Giấc mơ được chơi bóng bên cạnh thần tượng Ronaldo “béo” trở thành hiện thực, một điều mà cậu bé Adriano ngày nào có lẽ chưa từng dám nghĩ tới.

Dù đã có những bước khởi đầu vững chắc ở Inter, Parma mới là nơi tài năng của Adriano thực sự bùng nổ. Tại đây, anh cùng với Adrian Mutu tạo thành một cặp tiền đạo đáng gờm của Serie A. Sau một năm rưỡi đầy ấn tượng, Adriano trở lại Inter với sự kỳ vọng lớn lao, sau khi đội bóng này chi ra 23,4 triệu euro để tái ký hợp đồng với anh vào năm 2004.
Cũng trong năm này, Adriano ghi dấu ấn đậm nét trong màu áo đội tuyển Brazil với bàn thắng gỡ hòa quan trọng ở phút bù giờ trận chung kết Copa America với Argentina. Khoảnh khắc đó đã đưa “Hoàng đế” Adriano bước ra ánh sáng của bóng đá thế giới.
Ở tuổi 22, anh đã được đánh giá là một trong những tiền đạo hàng đầu châu Âu, hội tụ tốc độ, sức mạnh và khả năng dứt điểm thượng thừa. Andy Roxburgh, thành viên tiểu ban kỹ thuật của FIFA thời bấy giờ, đã phải thốt lên: “Có những cầu thủ có thể một mình thay đổi trận đấu. Không ai khác, người đó chính là Adriano“.
Thế nhưng, đáng tiếc thay, ngay trong giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp và sự giàu có, Adriano đã không thể giữ vững được phong độ và vươn tới những đỉnh cao mới. Thay vào đó, anh dần đánh mất mình trong những bi kịch cá nhân, đẩy sự nghiệp xuống dốc không phanh, để rồi giờ đây, người ta lại thấy anh vật lộn với cuộc sống nghèo khó nơi anh đã từng sinh ra.
Adriano xuống dốc
Sau khi giành chức vô địch Copa America 2004, Adriano đã dành lời tri ân cho cha mình, người đã hỗ trợ anh trong suốt sự nghiệp. Chỉ 9 ngày sau khoảnh khắc vinh quang đó, anh nhận được tin dữ: cha anh, ông Almir, đã qua đời vì một cơn đau tim. Ở tuổi 22, cú sốc này đã khiến đời sống và sự nghiệp của Adriano bắt đầu trượt dốc.
Huyền thoại của Inter, Javier Zanetti, chia sẻ rằng Adriano đã ném vỡ điện thoại và gào thét vì đau đớn. Mặc dù vẫn ra sân và ghi bàn, niềm vui trong bóng đá đã biến mất. Adriano tìm đến những buổi tiệc thâu đêm để quên đi nỗi buồn, và rượu trở thành “người bạn thân” của anh, dần dần hủy hoại sự nghiệp.

Vào năm 2007, Adriano thừa nhận rằng rượu đã trở thành phương tiện duy nhất giúp anh tìm thấy niềm vui. Anh thường đến tập luyện trong tình trạng say xỉn, thậm chí phải ngủ trong phòng y tế của CLB để tránh bị phát hiện. Theo một người bạn thời thơ ấu, trầm cảm đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh.
Khi bước vào World Cup 2006, Adriano mang theo kỳ vọng lớn, nhưng anh chỉ ghi được hai bàn thắng trong khi Brazil thất bại trước Pháp ở tứ kết. Dù mới 24 tuổi, số lần khoác áo đội tuyển của anh đã rất hạn chế.
Mùa giải 2006/07, Adriano chỉ ghi được 6 bàn cho Inter, và mùa sau đó cũng không khá hơn. Chủ tịch Massimo Moratti cho phép anh trở về Brazil để tìm lại động lực. Tuy nhiên, đam mê bóng đá của anh nhanh chóng phai nhạt. Tại Sao Paulo, anh thường xuyên vắng mặt và bị phạt vì hành vi không đúng mực.
Dù có một thời gian tỏa sáng khi ghi 19 bàn giúp Flamengo vô địch Brazil, Adriano không thể tìm lại ánh hào quang trong màu áo AS Roma. Sau 7 tháng tại đây, anh bị đẩy đi không một lời từ biệt. Những năm tháng tại Corinthians và Atlético Paranaense tiếp theo chỉ mang lại thất vọng, và cuối cùng, Adriano đã quyết định giải nghệ vào năm 2014.