Trong lịch sử bóng đá thế giới, không thiếu những vụ chuyển nhượng gây tranh cãi, nhưng chỉ một lần duy nhất, sự phẫn nộ của người hâm mộ lên đến mức họ… ném một cái đầu lợn lên sân cỏ.
Và sự kiện ấy không đến từ bất kỳ sân vận động nào, mà từ chính thánh địa Camp Nou – nơi từng chứng kiến những huyền thoại sống bước ra và cũng là nơi Luis Figo – người từng được yêu như thần tượng – bị tuyên án phản bội công khai trước gần 100.000 người.

Tình yêu hóa hận thù
Luis Figo, năm 2000, rời Barcelona để gia nhập đại kình địch Real Madrid – một thương vụ không chỉ chấn động bóng đá Tây Ban Nha mà còn làm nổ tung trái tim của hàng triệu culé. Một biểu tượng của Catalonia, một biểu tượng của kỹ thuật, lòng trung thành và bản sắc, đã rũ bỏ tất cả để khoác lên mình chiếc áo trắng của đối thủ truyền kiếp.
Với người Catalan, điều đó không chỉ là một vụ chuyển nhượng. Đó là một sự phản bội – mang tính cá nhân, mang tính chính trị, và mang tính biểu tượng. Tình cảm dành cho Figo khi ấy không khác gì một mối tình sâu đậm. Nhưng tình yêu càng sâu, phản bội càng đau. Và Camp Nou đã biến thành sân khấu của một vở kịch bi tráng nhất mà bóng đá từng chứng kiến.
Ngày định mệnh 23 tháng 11 năm 2002. Trận El Clasico tối hôm đó không đơn thuần là một cuộc đối đầu giữa hai gã khổng lồ. Nó là dịp để người Barcelona trút hết nỗi uất nghẹn vào người đàn ông từng được họ gọi là “hoàng tử”.
Từ trước khi bóng lăn, bầu không khí tại Camp Nou đạt đến cực điểm. Hàng ngàn tiếng huýt sáo đồng thanh vang lên khi tên Figo được đọc trên loa, âm lượng đo được tương đương tiếng động cơ máy bay phản lực cất cánh. Những biểu ngữ hình đô la, khẩu hiệu “kẻ phản bội”, thậm chí lời nguyền rủa được giăng khắp khán đài.
Mỗi khi Figo tiến đến thực hiện một quả phạt góc, những cơn mưa vật thể lạ trút xuống: bật lửa, đồng xu, chai nhựa, thậm chí là chai rượu whisky… Và rồi, một vật thể kỳ dị lăn tròn ra gần chấm phạt góc – một cái đầu lợn.
Giới truyền thông bùng nổ. Những bức ảnh chụp Figo bên cạnh cái đầu lợn trở thành hình ảnh biểu trưng cho sự đổ vỡ niềm tin. Một người hâm mộ kể lại: “Ban đầu, chúng tôi không nhận ra đó là gì. Nhưng khi người nhặt bóng cầm nó lên, cả khán đài gần như nín lặng vì kinh ngạc – đó thực sự là một cái đầu lợn.”
Dù hành động đó bị chỉ trích, nó cũng là đỉnh cao của cảm xúc tập thể – một sự “bùng phát văn minh” đầy giận dữ. Michael Robinson, bình luận viên kỳ cựu tại Tây Ban Nha từng nói: “Cái đầu lợn ấy không đến từ sự thù hận đơn thuần. Nó là minh chứng cho việc Figo từng được yêu đến mức nào – vì nếu không yêu sâu đậm, người ta sẽ không đau đến thế.”

Trận đấu bị gián đoạn, cảm xúc không bao giờ dừng lại
Trong hiệp hai, khi Figo lại chuẩn bị thực hiện một quả phạt góc bên phía khán đài Boixos Nois – nhóm ultras nổi tiếng của Barca – các vật thể lại tiếp tục bay xuống. Trọng tài buộc phải tạm dừng trận đấu gần 20 phút. Trung vệ Carles Puyol phải bước đến sát mép khán đài, giang tay ra như một lời thỉnh cầu: “Xin các bạn, vì đội bóng, hãy dừng lại.”
Cựu Chủ tịch Barca Joan Gaspart sau này thừa nhận: “Tôi không thể trách người hâm mộ. Họ yêu Figo, và anh ta khiến họ tổn thương đến mức không thể tha thứ.”
Figo không đáp trả. Anh đứng đó, lạnh lùng như thể không có gì xảy ra. Có lẽ đó là bản lĩnh, có thể cũng là lớp mặt nạ cho sự tổn thương. Sau trận đấu, Figo chỉ nói: “Tôi từng cứu Van Gaal khỏi thất bại không ít lần, nhưng ông ta chưa từng nhắc tên tôi suốt hai năm. Còn giờ, ông ấy lại nói về tôi. Thật mỉa mai.”
Một sự việc tưởng như chỉ đáng được kể lại như giai thoại sân cỏ, lại chứa đựng trong nó nhiều lớp nghĩa sâu sắc. Cái đầu lợn hôm ấy là một hành động quá khích, nhưng cũng là lời buộc tội, là tiếng gào xé lòng của người hâm mộ khi bị chính thần tượng của mình phản bội.
Và ở một khía cạnh khác, đó cũng là sự tôn vinh nghịch lý: Luis Figo được ghét như thế, bởi vì anh từng được yêu đến thế. Bóng đá luôn có những câu chuyện như vậy – nơi tình yêu, phản bội, chính trị, danh dự và bản sắc hòa quyện lại, tạo nên những bi kịch khó quên.
Với người Barcelona, đêm Camp Nou năm 2002 không chỉ là một trận El Clasico. Nó là khoảnh khắc họ nhìn thấy một phần bản sắc của mình bị xé bỏ, và họ không thể im lặng.
Trận đấu kết thúc với tỷ số 0-0, nhưng cảm xúc trong lòng mỗi người đều không trở về điểm ban đầu.Figo không còn là cái tên bình thường – anh trở thành biểu tượng của sự phản bội trong bóng đá hiện đại. Nhưng nếu nhìn thật kỹ, có lẽ chính anh cũng là biểu tượng của một tình yêu mãnh liệt nhất – tình yêu khi tan vỡ có thể tạo ra một cơn cuồng phong chưa từng có trong lịch sử bóng đá.
Hôm đó, trên mặt cỏ Camp Nou, không chỉ là cái đầu của một con lợn bị ném xuống, mà là trái tim của hàng triệu người hâm mộ bị xé toạc.
Nguồn tin: Bongdalu