Khi Luka Modric gia nhập Real Madrid, ngay cả những người lạc quan nhất cũng khó có thể hình dung được câu chuyện thành công có một không hai mà anh và câu lạc bộ Hoàng gia Tây Ban Nha sẽ cùng nhau viết nên trong mười hai năm tiếp theo.
Vươn lên trại tị nạn
Những chông gai mà Modric phải vượt qua trên con đường vươn tới đỉnh cao càng làm cho câu chuyện của anh trở nên độc đáo và đôi khi khó tin đến kỳ lạ.
Vào mùa thu năm 1991, tại ngôi làng Zaton Obrovački hẻo lánh thuộc vùng Dalmatia cằn cỗi của Croatia, một người nông dân đã bị sát hại một cách vô nghĩa và tàn nhẫn, trở thành một trong vô số nạn nhân dân thường của cuộc chiến tranh Nam Tư. Tên ông là Luka Modric. Cháu trai của ông, sinh ngày 9 tháng 9 năm 1985 và được đặt theo tên ông, đã cùng cha mẹ phải rời bỏ quê hương, sống trong những điều kiện vô cùng khó khăn tại các khu nhà tị nạn chật chội ở thị trấn ven biển Zadar.
Cậu bé Luka tìm thấy niềm khuây khỏa giữa cuộc sống tẻ nhạt trên đường phố, chính xác hơn là ở một bãi đậu xe cũ, nơi những đứa trẻ tị nạn thường chơi bóng đá mỗi ngày. Modric cũng gặp không ít khó khăn ở đó. Cậu chưa từng chơi bóng trước đây, và hơn nữa, dù còn nhỏ tuổi, cậu đã là người thấp bé nhất trên sân. Nhưng cái cách cậu xử lý trái bóng ngay từ những ngày đầu tiên, cách cậu dễ dàng vượt qua những tình huống khó khăn, đã nhanh chóng khơi dậy sự kinh ngạc và ngưỡng mộ.
“Luka có thể xoạc bóng trên nền bê tông và đứng dậy sau mỗi lần như không hề hấn gì,” thầy giáo thể dục ở trường tiểu học của Modric đã sớm nhận ra tài năng phi thường của cậu.

Tài năng ấy tiếp tục được thể hiện rõ nét trong đội trẻ của NK Zadar, nơi chàng trai trẻ có những bước chân thực sự đầu tiên trên con đường bóng đá vào năm 1995. Sau đó, các tuyển trạch viên của câu lạc bộ thành công nhất Croatia, Dinamo Zagreb, đã phát hiện ra anh và đưa anh về lò đào tạo trẻ của đội bóng thủ đô. Ở tuổi 16, Modric ký hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên, và đến năm 18 tuổi, anh được cho mượn đến Zrinjski Mostar ở giải vô địch Bosnia và Herzegovina – một trong những giải đấu khắc nghiệt nhất châu Âu vào thời điểm đó.
Đó là bài kiểm tra sự trưởng thành cho những điều lớn lao hơn, và chính tại đây, anh đã hình thành một nhận thức mới: “Nếu bạn có thể thành công ở Bosnia, bạn có thể thành công ở bất cứ đâu trên thế giới.” Và Modric đã chứng minh được bản lĩnh của mình: ở tuổi 18, anh được vinh danh là cầu thủ xuất sắc nhất giải Bosnia.
Sau đó, anh trở thành trụ cột ở Zagreb, giành ba chức vô địch quốc gia và hai cúp quốc gia, trước khi được bầu chọn là cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu quê nhà vào năm 2008. Sau 68 lần ra sân cho Dinamo, bước tiến tiếp theo đã đến: chuyển đến Anh để gia nhập Tottenham Hotspur, nơi anh trưởng thành thành một ngôi sao quốc tế.
Trên hành trình từ vùng núi cằn cỗi, qua sân bóng bê tông bụi bặm đến đỉnh cao vinh quang, những yếu tố quyết định chủ yếu là những phẩm chất mà cho đến ngày nay vẫn định hình nên Luka Modric – một vận động viên và một con người: ý chí kiên cường, đạo đức làm việc đáng kinh ngạc, sự quyết đoán mạnh mẽ, tinh thần đồng đội cao thượng, ý thức cộng đồng sâu sắc và một sự khiêm tốn đáng quý. Chính những phẩm chất này đã đưa anh trở thành một trong những huyền thoại vĩ đại nhất trong lịch sử câu lạc bộ bóng đá lớn nhất và thành công nhất thế giới.
Hành trình trở thành huyền thoại
Sau khi giành chức vô địch Champions League lần thứ tư cùng Real Madrid – và là lần thứ ba liên tiếp – rồi sau đó dẫn dắt đội tuyển quốc gia Croatia một cách kỳ diệu vào đến trận chung kết World Cup với tư cách đội trưởng, Modric dường như đã đạt đến đỉnh cao sự nghiệp ở tuổi 32. Chỉ vài tuần sau đó, anh vinh dự nhận Quả bóng Vàng, danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới năm 2018.
Liệu một cầu thủ 32 tuổi có thể đạt được điều gì nữa sau đó? Nhiều người đã đặt ra câu hỏi này vào thời điểm ấy. Sự hoài nghi về tương lai của Modric càng gia tăng khi vào mùa hè năm 2018, sự ra đi của Cristiano Ronaldo và huấn luyện viên thành công Zinédine Zidane đánh dấu sự kết thúc của một kỷ nguyên. Nhưng những gì đã xảy ra kể từ đó không chỉ chứng minh những người hoài nghi đã sai lầm, mà còn là một câu chuyện khó tin: Los Blancos giành thêm hai chức vô địch Champions League, ba chức vô địch quốc gia và nhiều danh hiệu khác.

Một trong những trụ cột quan trọng nhất, một nhân tố chủ chốt trong tất cả những thành công đó chính là Luka Modric. Trong ba năm sau những thành công vang dội nói trên, cầu thủ gần 39 tuổi này có lẽ đã chơi thứ bóng đá hay nhất trong sự nghiệp của mình. Dường như quy luật tự nhiên đã bỏ quên anh, và những khoảnh khắc kỳ diệu thậm chí còn nhân lên theo thời gian. Mùa giải vừa qua, “nhà ảo thuật nhỏ” đã chiến đấu và trở lại ấn tượng sau khi ban đầu không có nhiều thời gian thi đấu, và đóng vai trò quan trọng trong một mùa giải lịch sử ở giai đoạn quyết định, nơi anh cũng tỏa sáng như một người thầy, một người đàn anh dẫn dắt những tài năng trẻ như Arda Güler. Anh vẫn là một nhân tố vô cùng quan trọng đối với Real Madrid.
Bên cạnh những thành tích thể thao đáng kinh ngạc, còn có những khía cạnh khác khiến “Lukita” trở thành một biểu tượng tuyệt đối của đội bóng Hoàng gia. Trong khi một số ngôi sao dường như quá tự mãn sau tất cả những thành công hoặc đặt cái tôi cá nhân lên trên câu lạc bộ, một số khác ra đi trong tủi hổ hoặc bị gạt ra ngoài lề, thì cầu thủ người Croatia vẫn luôn giữ đúng con người và những nguyên tắc của mình. Giống như mười hai năm trước, anh vẫn hạnh phúc và biết ơn “vì được chơi cho câu lạc bộ lớn nhất và tốt nhất trên thế giới”, như anh thường xuyên nhấn mạnh.
Modric đã trở thành một trong những vận động viên được ngưỡng mộ, tôn trọng trên khắp các câu lạc bộ và biên giới quốc gia. Trong hơn một năm qua, anh thường xuyên nhận được những tràng pháo tay đứng từ người hâm mộ đội nhà khi được thay ra trong các trận đấu trên sân khách – những cảnh tượng hoàn toàn phi thường và chỉ rất ít vĩ nhân mới có được vinh dự này.