Khi Anthony Martial đặt chân đến sân Old Trafford vào mùa hè năm 2015, anh được ví như một “Thiên thần mới” của bóng đá Pháp. Với đôi chân mềm mại, tốc độ như gió và khả năng rê bóng khiến người hâm mộ liên tưởng đến Thierry Henry, Martial được kỳ vọng sẽ trở thành một trong những tiền đạo hàng đầu thế giới. Tuy nhiên, sự nghiệp của cầu thủ người Pháp lại chạm đáy ở tuổi 30.
Martial đến Manchester United với mức giá lên tới 36 triệu bảng – con số kỷ lục dành cho một cầu thủ tuổi teen vào thời điểm đó – và ngay lập tức tạo nên tiếng vang bằng bàn thắng không tưởng vào lưới Liverpool trong ngày ra mắt.
Thế nhưng, gần một thập kỷ sau, khi Martial lặng lẽ rời Manchester United để gia nhập một đội bóng Hy Lạp ở tuổi 29, người ta chỉ còn nhắc đến anh như một biểu tượng của sự lãng phí tài năng, một ví dụ điển hình cho sự nghiệp bị hủy hoại bởi chấn thương, sự thiếu ổn định và những yếu tố ngoài chuyên môn.
Tiềm năng giành Quả bóng vàng
Sinh năm 1995 tại Massy, ngoại ô Paris, Anthony Martial sớm nổi bật trong lò đào tạo trứ danh của Lyon, sau đó chuyển đến AS Monaco – nơi anh trở thành viên ngọc quý của bóng đá Pháp. Khi còn là thiếu niên, Martial được đánh giá cao hơn cả Kylian Mbappé, người chỉ vài năm sau sẽ trở thành nhà vô địch World Cup và là siêu sao hàng đầu thế giới.
Ở Monaco, Martial sớm được đôn lên đội một và gây ấn tượng với khả năng tăng tốc, rê bóng và dứt điểm bằng cả hai chân. Chính những màn trình diễn đó đã thu hút sự chú ý của hàng loạt ông lớn, trong đó Manchester United quyết đoán chi ra một khoản tiền khổng lồ để sở hữu anh – mức phí có thể lên đến 58 triệu bảng nếu tính cả điều khoản phụ. Thậm chí, Monaco còn tự tin cài điều khoản phụ mang về cho họ khoản tiền thưởng lớn, nếu Martial giành Quả bóng vàng trong tương lai.

Ngày 12/9/2015, Anthony Martial ra mắt Manchester United trong trận đại chiến với Liverpool. Chỉ vài phút sau khi vào sân, cầu thủ trẻ người Pháp có pha độc diễn đẳng cấp, vượt qua ba hậu vệ áo đỏ và lạnh lùng dứt điểm vào góc xa, khiến Old Trafford nổ tung. Pha làm bàn ấy không chỉ đưa Martial vào lịch sử CLB mà còn khiến hàng triệu CĐV tin rằng họ vừa tìm thấy một ngôi sao sáng chói cho tương lai.
Mùa giải đầu tiên, Martial ghi 17 bàn trên mọi đấu trường, trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn nhất cho Man United mùa đó. Anh giành danh hiệu “Cầu thủ xuất sắc nhất năm” do CĐV bình chọn – một điều hiếm có với một tân binh trẻ tuổi. Nhưng đó cũng là đỉnh cao ngắn ngủi mà Martial chưa bao giờ thực sự vượt qua được nữa.
Sa sút không phanh
Sau mùa giải 2015/16, Martial không còn giữ được sự ổn định. Dưới thời HLV Jose Mourinho, anh bị đặt vào hệ thống chiến thuật không phù hợp, mất suất đá chính vào tay những tân binh khác như Alexis Sanchez hay Marcus Rashford. Thay vì được nuôi dưỡng và xây dựng xung quanh, Martial dần trở thành “người thừa” bất đắc dĩ.
Không những vậy, phong độ trồi sụt cùng những vấn đề bên ngoài sân cỏ bắt đầu khiến Martial đánh mất hình ảnh. Anh thường xuyên bị chỉ trích vì thái độ thi đấu hời hợt, thiếu quyết đoán và dường như không còn động lực phát triển. Dù vẫn sở hữu kỹ thuật cá nhân tốt, nhưng sự thiếu nhiệt huyết và tinh thần chiến đấu khiến anh dần bị loại khỏi các kế hoạch dài hạn của đội bóng.
Chấn thương cũng là cơn ác mộng không buông tha tiền đạo người Pháp. Từ đầu mùa giải 2020/21, Martial bắt đầu vắng mặt thường xuyên do chấn thương cơ, đầu gối, hông… Việc ngắt quãng thời gian thi đấu khiến anh không thể lấy lại cảm giác bóng, dẫn đến phong độ ngày càng đi xuống.
Bước ngoặt thất bại và sự tụt dốc không phanh
Một bước ngoặt lớn trong sự nghiệp Martial là vào năm 2022, khi anh được đem cho Sevilla mượn với hy vọng tìm lại phong độ. Thế nhưng, thay vì một màn hồi sinh, Martial chỉ chơi được vài trận mờ nhạt, không ghi được dấu ấn gì và sớm trở lại Old Trafford trong sự im lặng.
Từ đó, vai trò của Martial tại Man United hoàn toàn mờ nhạt. Dù dưới thời HLV Erik ten Hag anh vẫn được tạo cơ hội, nhưng sự thiếu ổn định khiến anh nhanh chóng mất chỗ đứng. Sự nổi lên của những tiền đạo trẻ hơn, khát khao hơn như Alejandro Garnacho hay Rasmus Hojlund càng khiến Martial trở nên lạc lõng.
Vào mùa hè 2024, hợp đồng giữa Martial và Manchester United chính thức hết hạn. Không một bản hợp đồng mới, không một lời chia tay rầm rộ – Martial rời Old Trafford trong lặng lẽ, khép lại hành trình gần một thập kỷ trong màu áo đỏ với sự tiếc nuối khôn nguôi.
Đoạn kết buồn
Thay vì gia nhập một đội bóng lớn khác, Martial ký hợp đồng với một CLB tầm trung ở Hy Lạp – nơi anh hy vọng có thể “hồi sinh” lần cuối trong sự nghiệp. Ở tuổi 29, thay vì đỉnh cao danh vọng, Martial đang tìm kiếm sự giải thoát và niềm vui chơi bóng mà anh đã đánh mất từ lâu.
Đây là một kết cục buồn cho một tài năng từng được kỳ vọng vượt mặt cả Kylian Mbappe. Nếu Mbappe là hiện thân của khát vọng, sự kỷ luật và đẳng cấp, thì Martial lại là minh chứng cho một ngôi sao lạc lối – người mà tài năng lớn không đồng hành cùng sự bền bỉ và động lực mạnh mẽ.

Anthony Martial từng có mọi thứ để trở thành siêu sao: tài năng thiên phú, tốc độ, kỹ thuật, thể hình lý tưởng và một bệ phóng hoàn hảo tại Man United. Nhưng bóng đá không chỉ cần tài năng – mà còn cần sự nỗ lực, kỷ luật, và khả năng vượt qua nghịch cảnh. Martial có thể là nạn nhân của nhiều yếu tố, bao gồm cả sai lầm của HLV, sự thiếu ổn định ở CLB, đến những chấn thương dai dẳng – nhưng cũng không thể phủ nhận rằng chính sự thiếu nhiệt huyết và bản lĩnh đã khiến anh không thể vươn đến tầm cao vốn dĩ hoàn toàn trong tầm tay.
Giờ đây, nơi đất khách Hy Lạp, Martial có lẽ đang tìm lại bản thân trong những trận cầu ít áp lực hơn. Nhưng dù anh có tìm lại phong độ hay không, sự nghiệp của anh sẽ mãi là lời cảnh tỉnh cho thế hệ cầu thủ trẻ: rằng khởi đầu rực rỡ không đảm bảo cho một cái kết huy hoàng – và tài năng, nếu không được rèn giũa và giữ lửa, cũng sẽ lụi tàn theo thời gian.
Nguồn tin: Bongdalu