Với nhiều người, bàn thắng của Jack Grealish trong chiến thắng 2-0 trước Leicester chỉ đơn thuần là sự chấm dứt cho chuỗi 16 tháng “tịt ngòi” tại Premier League. Nhưng với cá nhân tiền vệ người Anh, đó là một khoảnh khắc mang ý nghĩa sâu sắc – một bàn thắng dành riêng cho quá khứ, cho tình yêu chưa bao giờ phai nhòa với người em trai đã khuất.
Tối 2/4, trong màu áo Manchester City, Grealish ghi bàn mở tỷ số bằng một cú sút quyết đoán. Không có màn ăn mừng cuồng nhiệt, không phô trương – chỉ là ánh mắt hướng lên trời, đôi tay đan vào nhau và vài giây lặng thinh giữa biển người. Bởi ngày hôm đó không phải một ngày bình thường. Đó là tròn 25 năm kể từ khi em trai anh – Keelan – qua đời vì hội chứng đột tử ở trẻ sơ sinh (SIDS), khi mới chỉ 9 tháng tuổi.
Ký ức ấy vẫn in sâu trong tâm trí của Grealish – dù vào thời điểm đó, anh mới chỉ là một cậu bé 4 tuổi. Suốt sự nghiệp, mỗi thành công mà Jack có được đều gắn liền với hình bóng em trai.
Bàn thắng ấy không phải để chứng minh điều gì với truyền thông hay giới chuyên môn, mà là lời hứa thì thầm từ trái tim – rằng Keelan vẫn đang hiện diện, vẫn đang là nguồn động lực để anh tiếp tục chiến đấu.
Chia sẻ sau trận đấu, Jack không giấu nổi xúc động: “Hôm nay là một ngày rất khó khăn. Đó là ngày em trai tôi qua đời, và bố mẹ tôi có mặt trên khán đài. Tôi chỉ muốn làm điều gì đó thật ý nghĩa cho gia đình. Tôi hạnh phúc vì đã ghi bàn, nhưng quan trọng hơn, tôi làm điều đó cho em trai mình.”

Ngay sau đó, Grealish đăng tải trên mạng xã hội hình ảnh ăn mừng bàn thắng bên cạnh bức ảnh mộ phần của Keelan. Dòng chú thích ngắn gọn: “Luôn bên anh – đặc biệt là hôm nay. Bàn thắng ấy là dành cho em.” – như một lời tri ân lặng lẽ nhưng chạm sâu vào trái tim người đọc.
Bạn gái anh, Sasha Attwood, chia sẻ lại khoảnh khắc ấy kèm biểu tượng trái tim và đôi tay cầu nguyện. Gia đình nhỏ của Jack – giờ đây đã có cô con gái Mila Rose – vẫn luôn là chốn trở về ấm áp, nơi giúp anh giữ gìn những giá trị thiêng liêng từ quá khứ.
Cha anh, ông Kevin Grealish, từng chia sẻ rằng nỗi đau mất Keelan sẽ không bao giờ nguôi. “Con trai tôi có thể đã đi rất xa, nhưng nó chưa bao giờ quên Keelan. Thằng bé vẫn mang theo em mình trong từng bước chạy, từng khoảnh khắc.”
Có những bàn thắng được ghi để hướng đến danh hiệu. Nhưng cũng có những bàn thắng được ghi để tưởng nhớ, để chữa lành. Và vớiGrealish, khoảnh khắc ấy trên sân Etihad không chỉ là điểm số, mà là một nhịp đập từ trái tim – nhắc anh nhớ rằng dù Keelan không còn, tình yêu vẫn luôn ở đó.
Nguồn tin: Bongdalu